- Cậu, như thế nào là cậu?

Tôi cũng kinh ngạc mà nói, đồng thời dừng bước, nhẹ nhàng thở ra.

Đương nhiên, này chỉ là cái từ để hình dung, tôi hiện tại ngay cả hô hấp đều không có, lấy đâu ra khí mà thở dài?

A Cửu buồn bực nhìn tôi, lại nhìn xem phía sau.

- Làm sao anh lại xuất hiện ở chỗ này, đằng sau có người đuổi theo anh hay sao?

Cậu ta cũng không giải thích vấn đề vì cái gì cậu ta ở chỗ này, bởi vì điều này căn bản là không cần giải thích, nhân gia là đi âm sai, tùy thời tùy chỗ đều có thể tới âm phủ, như vậy nói cách khác, tùy thời tùy chỗ đều có thể trở về?

Trong lòng tôi vui vẻ, vội gật đầu nói.

- Tôi cũng không biết như thế nào mơ màng hồ đồ liền đến nơi này, gặp được cái khách điếm hoàng tuyền, có cái lão thái bà, bưng chén trà bảo tôi uống, còn muốn tôi lưu lại chơi với bà ta.

- Nga? Người anh nói hẳn là Long bà bà, ha ha, vậy mà bà ta nhìn trúng anh hả, thật là thú vị, nhưng mà tôi có nghe nói mấy ngày trước bà ta có tìm được một người rồi, làm sao bây giờ lại muốn đổi thành anh?

A Cửu hoàn toàn là một bộ dáng trêu chọc, tôi nghe mà sốt ruột, bất đắc dĩ nói.

- Làm ơn đừng náo loạn nữa, hiện tại cái ông kia còn đang đuổi theo tôi đấy, hình như là muốn bắt tôi ở lại rồi ông ta có thể đi đầu thai.

- A, nguyên lai là như thế này, không có việc gì, anh cứ yên tâm đi, chuyện này tôi đi nói với Long bà bà, thật ra bà ta cũng rất tốt.

Đang lúc nói chuyện, cậu ta còn muốn lôi kéo tôi trở về, tôi bị dọa liên tục lui về phía sau, xua tay nói.

- Muốn đi thì cậu đi, tôi không quay về, cái bà già kia đúng là quá dọa người rồi.

A Cửu dừng bước, nhíu mày nhìn nhìn tôi, lại nhìn xem sương mù trên bờ sông, gật đầu nói.

- Như thế cũng không có việc gì, anh ở chỗ này, nếu có người đuổi theo, tôi giúp anh đuổi đi là được.

Cậu ta vừa nói như thế, lòng tôi mới kiên định một chút, lại hỏi A Cửu.

- Ít nhiều gặp được cậu, nơi này, nơi này thật là âm tào địa phủ sao?

A Cửu lắc đầu nói.

- m tào địa phủ? Nếu thật là âm tào địa phủ, tôi cũng không có khả năng tự tại như vậy, nói cho anh biết, nơi này là chỗ giao giới giữa nhân gian cùng Minh giới, gọi là Ba Ngã Rẽ, cái khách điếm hoàng tuyền vừa rồi anh nhìn thấy, trên thực tế là cái hàng giả.

Khóe miệng cậu ta hơi hơi mang theo một tia ý cười, tôi không khỏi kỳ quái, Ba Ngã Rẽ, khách điếm hoàng tuyền, hàng giả? Đây là có ý tứ gì?

A Cửu xoay người, nhìn con sông màu bạc kia, nhàn nhạt nói.

- Dòng sông này, gọi là vô ưu hà, cùng u minh địa phủ Vong Xuyên bất đồng, vô ưu hà chỉ có thể làm người quên mất phiền não cùng ưu sầu, Vong Ưu Trà của Long bà bà, chính là dùng nước của con sông này chế thành, mà bà ta thủ tại chỗ này cũng không biết có bao nhiêu lâu rồi, vì, chỉ là muốn cho một ít người bất hạnh có duyên đi ngang qua nơi này, có thể quên mất phiền não ở nhân gian, không có vướng bận đi lên Hoàng Tuyền Lộ.

Tôi ngây ngốc nhìn dòng nước sông màu bạc trước mặt, sáng ngời sáng lạn như ngân hà, lập loè hơi hơi gợn sóng, thì ra dòng sông này thật sự gọi là vô ưu hà.

Giọng nói A Cửu vẫn còn đang tiếp tục.

- Ba Ngã Rẽ là nơi cái thực kỳ lạ, mà khách điếm hoàng tuyền, kỳ thật cũng không thể nói là hàng giả, bởi vì từ nơi này đi phía trước, chính là Hoàng Tuyền Lộ.

- Nhưng mà không phải đi qua Quỷ Môn Quan, mới là Hoàng Tuyền Lộ sao?

Tôi buồn bực hỏi.

- Đó là một con đường khác, người từ Quỷ Môn Quan đi lên Hoàng Tuyền Lộ, bởi vì trong lòng có chấp niệm, có vướng bận với nhân gian, cho nên bọn họ phải chịu khổ sở, so với người đi từ Ba Ngã Rẽ đi lên Hoàng Tuyền Lộ, nhiều hơn rất nhiều. Tất cả những chuyện này đều là công lao của Long bà bà.

Tôi buồn bực gãi gãi đầu, nói như vậy thì Long bà vẫn là người tốt?

- Thôi, tôi cũng mặc kệ bà ta thế nào, A Cửu, bây giờ cậu có thể giúp tôi trở về nhân gian hay không?

A Cửu gật đầu nói.

- Cái này thì nói được, nhưng mà anh phải nói thật cho tôi biết anh đến nơi này như thế nào?

Tôi cũng không dấu diếm cậu ta nữa, vì thế liền nói mơ hồ những chuyện phát sinh trước đây một lần, A Cửu biến sắc nói.

- Nói như vậy, anh chẳng những không có chết, thậm chí không có chịu thương tổn gì, liền như vậy mơ màng hồ đồ hồn phách ly thể, đi tới nơi này?

Tôi cười khổ nói.

- Không sai, chính là như vậy, tôi nghĩ lần này hẳn là bị người tính kế.

Cậu ta nghĩ nghĩ nói.

- Mang anh trở về không có gì, nhưng mà tôi còn có việc phải làm, như vậy đi, anh ở chỗ này thoáng chờ tôi một hồi, chờ tôi thu thập một ít thanh minh quả ở chỗ này xong liền cùng nhau trở về.

- Thanh minh quả?

Tôi kinh ngạc nói.

- Thì ra thanh minh quả sinh trưởng ở chỗ này hả.

- Như thế nào, anh cũng biết thanh minh quả?

Cậu ta hơi hơi sửng sốt, mở miệng hỏi.

- Đâu chỉ biết…

Tôi nhớ lại cảnh tượng vừa rồi ở nhà gỗ, chép chép miệng nói.

- Tôi thậm chí còn ăn qua, chính là cái đại thúc quái dị ở chỗ Long bà bà, ông ta cho tôi ăn.

- Như vậy thì không xong rồi.

A Cửu biểu tình nghiêm túc lên.

- Thanh minh quả là đặc sản âm phủ, hơn nữa chỉ có bờ sông vô ưu mới có, nghe nói là một trong những phối chế trong Vô Ưu Trà của Long bà, nếu ăn xong thì đối với quỷ hồn sẽ tương đối có lợi, có thể làm hồn phách gia tốc đọng lại…

- Làm hồn phách gia tốc đọng lại? Đó là có ý tứ gì?

Tôi khó hiểu hỏi.

- Chính là……

Cậu ta do dự, bỗng nhiên đi về phía trước vài bước, cúi xuống, hái xuống một quả nhỏ màu xanh lá cây giữa những cành hoa bỉ ngạn, nói với tôi.

- Quả thực mà nói, thứ này có thể trợ giúp quỷ hồn tu luyện, nhưng chỉ giới hạn trong quỷ hồn mới được ăn, nói cách khác, nếu anh là quỷ, ăn cái thanh minh quả này, đối với anh có lợi thật lớn, nhưng cái giá phải trả để cho quỷ thể cường đại, chính là không thể nào trở về thân thể của mình nữa.

- A? ! Tôi chỉ ăn một quả, không đến mức nghiêm trọng như vậy đi?

Tôi tức khắc sợ hãi, cái này không phải nói giỡn sao, chỉ ăn một cái trái cây như vậy, liền không cách nào trở về thân thể của mình nữa?

Tôi trơ mắt nhìn trái cây màu xanh lá kia, ở trong tay A Cửu một lát liền biến thành màu đỏ, A Cửu cười cười, đem trái cây để vào trong một cái rổ trong tay, còn nói thêm.

- Nhưng mà nếu anh chỉ ăn một quả, kia hẳn là không có gì gây trở ngại, tôi thấy chỉ cần anh ở chỗ này nghỉ ngơi ba ngày, chờ lực lượng thanh minh quả tản ra, anh lại trở về dương gian, như vậy chẳng những không có thương tổn gì với cơ thể anh, mà ngược lại sẽ tăng lên cảnh giới của anh, đối với anh rất tốt.

Lúc này tôi mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng vừa nghe vẫn phải ở chỗ này chờ thêm ba ngày, không khỏi nhíu mi, vừa rồi cái đại thúc kỳ quái cũng nói để tôi chờ ở chỗ này ba ngày, xem ra những lời này là thật sự, nhưng mà trên nhân gian còn có nhiều chuyện chờ tôi giải quyết, tôi sao lại có thể ở chỗ này chờ thêm ba ngày?

Lại nói, vấn đề cũ trở lại rồi, lỡ đâu trong thời gian ba ngày đó người khác đem tôi hỏa táng thì làm sao đây?

Đang lúc rối rắm, đột nhiên một bóng người lao ra khỏi sương mù, tôi ngẩng đầu nhìn thì đúng là đại thúc kỳ quái kia, ông ta đứng ở trước bờ sông, xem tư thế là muốn xông tới, nhưng A Cửu đứng ở nơi đó, lạnh lùng nhìn ông ta, làm ông ta nhất thời không dám lộn xộn.

- Là, là A Cửu huynh đệ sao, trùng hợp vậy, cậu cũng ở…

Đại thúc kỳ quái hơi hơi hé miệng nói một câu như vậy, ông ta vậy mà cũng biết A Cửu.

- Hiện tại là thời điểm thanh minh quả thành thục, tôi đương nhiên sẽ ở đây rồi, như thế nào, Nghiêm đại thúc, tuy rằng ông vừa tới không có bao lâu, nhưng mà chẳng lẽ Long bà bà không nói cho ông biết là một mảnh khu vực này, bà ta đã tặng cho tôi sao?

A Cửu không nhanh không chậm nói.

Thì ra đại thúc kỳ quái kia họ Nghiêm, ông ta nhếch miệng cười, lại lui một bước, nói.

- Không không không, A Cửu huynh đệ hiểu lầm, không phải tôi tới hái thanh minh quả, là, là Long bà bà, để cho tôi tới mang người này trở về, Long bà bà nói, người này trời sinh linh cốt, bà ấy muốn nhận cậu ta làm đồ đệ, ở lại nơi này.

A Cửu sửng sốt, cùng tôi liếc nhìn nhau, tôi cũng ngốc, chuyện này là như thế nào, lại làm ra chuyện thu đồ đệ?

Mà chuyện tôi trời sinh linh cốt, chuyện này thật ra tôi có ấn tượng, nhớ rõ khi còn nhỏ cái luyện cốt sư Mã tiên sinh kia đã từng nói qua, tôi là trời sinh linh cốt, cho nên thiếu chút nữa bị ông ta lấy cốt luyện dược.

Nhưng mà bây giờ tôi đang là linh hồn thể, thân thể cùng xương cốt đều ở nhân gian, lão thái bà kia từ nơi nào nhìn ra tôi là trời sinh linh cốt, lại nói tôi đã là trạng thái linh hồn, linh cốt gì đó lại có tác dụng gì?

- Ngượng ngùng, vị Nghiêm đại thúc này, tôi cũng không phải vong hồn đã chết đi, thế giới này không thuộc về tôi, Long bà bà muốn để tôi ở lại nơi này, chỉ sợ không thỏa đáng cho lắm, tôi ở nhân gian còn có rất nhiều chuyện phải làm, vô luận như thế nào cũng không có khả năng lưu lại.

Tôi nói xong lời này, biểu tình Nghiêm đại thúc liền rất là khó coi, A Cửu nhìn ông ta, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, phảng phất như đang cười khẽ, nhàn nhạt nói.

- Tôi biết, trong lòng ông rất là không cam lòng, nhưng dùng một chén Vong Ưu Trà đổi sự bình an cho con gái của ông, cũng nên đủ rồi, cho dù ông có ở lại bồi Long bà bà, cũng là chuyện hiển nhiên, lại nói, ở cái này địa phương, thanh minh quả tùy tiện cho ông hái, còn có cái gì không thỏa mãn? Chuyện này ông không cần phải xen vào, tí trở về tôi đi nói với Long bà bà.

Nghiêm đại thúc không có hé răng, chỉ là cúi đầu, biểu tình rất là phức tạp, tôi bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, thử nói.

- Nghiêm đại thúc, có phải ông rất nhớ mong người trong nhà, nhớ mong con gái ông không?

Ông ta ngẩng đầu lên, cười khổ nói.

- Cậu nói không sai, cho dù nói này có tốt mấy, cũng không vui sướng bằng nhân gian, tôi tình nguyện đi đầu thai, chẳng sợ đầu thai đến một nhà nghèo khổ nhất, cũng không muốn ở chỗ này khổ cực tiếp.

A Cửu cười lạnh nói.

- Trước khi ông tới đây, cũng từng từng có vài người, nhưng bọn người đó đều ở chỗ này vượt qua mấy trăm năm năm tháng, công đức viên mãn, Long bà bà mới thả bọn họ đi đầu thai, hơn nữa đều đầu thai ở những nhà phú quý. Ông mới đến mấy ngày liền gấp gáp không chờ nổi mà muốn đi, lại nói, Long bà bà nói chính là muốn lưu anh ta lại để làm đồ đệ, nhưng chưa nói để cho anh ta ở lại thay thế việc của ông.

Nghiêm đại thúc ngốc ngốc nhìn cậu ta, lại nhìn tôi, rốt cuộc thở dài nói.

- Nếu như vậy, kia, thật ra tôi sốt ruột, thật không dám dấu diếm, tôi chính là nhớ mong con gái của tôi, từ nhỏ con bé đã không có mẹ bên cạnh, hiện tại càng lẻ loi hiu quạnh, cũng không biết…

Ông ta còn muốn tiếp tục nói tiếp, A Cửu vẫy vẫy tay nói.

- Ông trở về đi, nói cho Long bà bà, người này mệnh không nên tuyệt, lại là bạn của tôi, nếu bà ta thật muốn thu đồ đệ, cũng không vội nhất thời.

Nghiêm đại thúc do dự, nhưng rốt cuộc vẫn dậm chân một cái xoay người đi rồi.

A Cửu nhìn bóng lưng ông ta đi xa, lúc này mới xoay người, nói.

- Yên tâm đi, tôi từ nhỏ đã cùng sư phó tới nơi này, cũng biết Long bà bà, bà ta rất thương tôi, theo những lời mà tôi nói thì bà ta sẽ không khó xử anh nữa.

Dứt lời, cậu ta bỗng nhiên kéo tay của tôi, nhắm mắt cảm ứng một hồi, trợn mắt nói.

- Anh muốn trở về bây giờ, hay là chờ phản ứng không tốt của thanh minh quả tan hết rồi mới trở về?

Tôi không khỏi ngây người, nhanh như vậy, tôi lại gặp phải một cái vấn đề lựa chọn.

Nhưng mà ngay lúc tôi vừa mới ngây người, không biết từ nơi nào lại truyền đến một cái thanh âm âm trầm.

- Hắc hắc, muốn chạy sao, không dễ dàng như vậy…

 

0.08076 sec| 2447.148 kb